“Tưởng niệm Hải chiến Hoàng Sa” - một trò hề trơ trẽn của đám kền kền Việt Tân (P1)

 Đám tàn quân ngụy quyền SG bên Hải ngoại vẫn mặt dày trơ trẽn chống cộng điên cuồng cho dù bộ mặt và bản chất chống phá của chúng đã bị xã hội nhiều lần lên án, tẩy chay. Nhất là đối với đám kền kền Việt Tân, chỉ trong thời gian ngắn, các bài viết trên trang fanpage “Việt Tân” đã bị cộng đồng mạng lật mặt, không ai thèm đếm xỉa.

Thế nhưng,với mục tiêu chống phá không thay đổi, chúng vẫn đeo bám một “lý tưởng” mê mờ với hy vọng “pục cuốc” trong tương lai. Để đạt được mục tiêu đó, một trong nhưng chiêu trò được chúng duy trì bấy lâu này chính là việc bồi bút xuyên tạc, nhằm phá hoại tư tưởng cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài và một bộ phận nhỏ người Việt nhẹ dạ cả tin ở trong nước. Các bài viết đa phần đề hướng tới hạ uy tín vai trò lãnh đạo của Đảng, bằng việc phủ nhận mọi công lao, bẻ lái, bôi nhọ Đảng và không quên kích động tâm lý tiêu cực, làm giảm sút niềm tin của quần chúng nhân dân đối với Đảng. Để thu hút được sự quan tâm của dư luận, chúng rất biết khai thác các chủ đề nhạy cảm hoặc còn mập mờ, hòng đạt được mục đích đen tối của mình.

Trong đó, không thể không kể tới vấn đề biển đảo, biên giới, một chủ đề chưa bao giờ hết tài nguyên để chúng khai thác chống phá. Cho nên, hàng năm, cứ sắp tới ngày này là y như rằng đám kền kền lại tổ chức cái gọi là "tưởng niệm Hải chiến Hoàng Sa" với những luận phi lý nhằm đổ mọi lỗi lầm cho Đảng và quân đội nhân dân Việt Nam, trong khi đó mất Hoàng Sa do chính ngụy nhu nhược để Mỹ và Trung Quốc đi đêm với nhau và rồi mất biển đảo của ông cha vào tay Trung Quốc năm 1974, thế nhưng, bao năm qua, nhằm bao biện cho hành vi của mình, suốt bao năm qua chúng lại ra rả, đổ tội cho những người Cộng sản Việt Nam. Đúng là vô liêm sỉ và trâng tráo vô cùng vô tận.


Để làm rõ sự thật và bẻ gãy luận điệu xuyên tạc của đám kền kền Việt Tân, chúng ta cùng ngược dòng lịch sử quay trở về bối cảnh những năm 1972. Ngày 21/2/1972, Tổng thống Hoa Kỳ là Richard Nixon đã chính thức thăm Trung Quốc. Chuyến thăm của Richard Nixon tới Trung Quốc với ý đồ dùng “nhất tiễn hạ song điêu” một mũi tên nhắm tới hai mục đích chính trị lớn đó là: Gây chia rẽ sâu sắc giữa hai cường quốc cộng sản quan trọng nhất (Liên Xô và Trung Quốc) và trong bối cảnh Hoa Kỳ đã sa lầy trong chiến tranh Việt Nam, chiến lược Việt Nam hóa chiến tranh bị sụp đổ và phải chấp nhận đàm phán để tiến tới ký kết Hiệp định Paris. Hoa Kỳ cần một chiến thắng trong danh dự để lấy lại thể diện, để áp đảo kết quả trên bàn đàm phán thì mục tiêu của Hoa Kỳ là dùng át chủ bài của không lực Hoa Kỳ với ý đồ ngông cuồng là “đưa miền bắc về thời kỳ đồ đá”. Muốn đảm bảo được chiến thắng trên bầu trời Hà Nội, Mỹ cần Bắc Kinh không can thiệp quân sự vào Việt Nam, hạn chế cung cấp để gây khó khăn cho Việt Nam.

Trong khi đó, giới chóp bu Trung Quốc luôn mong muốn vươn lên làm “anh cả” khối XHCN, soán ngôi vị Liên Xô, đồng thời bành trướng lãnh thổ theo chiến lược “viễn giao cận công” mở rộng lãnh thổ về khu vực Đông Nam Á, nên họ cũng nhanh chóng bắt tay với Mỹ để mặc cả. Chính vì vậy, sau chuyến viếng thăm này, không khó có thể nhận thấy những hành động bất lợi của Trung Quốc nhằm ngăn cản ý chí thống nhất đất nước của dân tộc Việt Nam. Điều này, thể hiện rõ trong nhận định của những nhà phân tích quốc tế về thái độ của Trung Quốc sau chuyến thăm của TT Hoa Kỳ. Nghĩa là Trung Quốc chỉ muốn miền Bắc là phên dậu cho họ như những gì diễn ra ở Triều Tiên trước đó nhưng không muốn Việt Nam thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ.

Trong bài viết “Năm 1972 trong lịch sử cuộc kháng chiến chống mỹ cứu nước” của tác giả Hà Minh Hồng cũng nói rõ: "mưu toan" của Mỹ trong chính sách ngoại giao nước lớn là: buộc Trung Quốc cắt giảm viện trợ cho Việt Nam (tức Việt Nam Dân chủ Cộng hòa), hòng ngăn chặn cuộc chiến tranh cách mạng của nhân dân ta (tức Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam) ở miền Nam. Cụ thể, ngay cuối trong năm 1972, Trung Quốc đã có những động thái ngăn trở chiến tranh giải phóng miền Nam Việt Nam, ngó lơ khi Mỹ leo thang ném bom miền Bắc, và đặc biệt trong chiến dịch “Điện Biên Phủ trên không” – phía Mỹ gọi là Linebacker II. Tất nhiên, để đổi lại sự an toàn, tự do đánh phá miền Bắc Việt Nam nhằm tìm kiếm một “chiến thắng trong danh dự”. Mỹ sẵn sàng và chấp nhận trả cho Trung Quốc một cái giá nào đó. Cái giá đó chính là : HOÀNG SA. Tuy nhiên người Mỹ đã lầm khi đánh giá sai về ý chí và sức mạnh chính nghĩa vô địch của quân và dân Miền Bắc, cái gọi là “đưa miền bắc về thời kỳ đồ đá đã nhanh chống trở thành “đưa niềm tự hào của không lực Hoa Kỳ trở về thời kỳ đồ nhôm”.

Qua đây, rõ ràng cho thấy bản chất tay sai của ngụy quyền Sài Gòn, họ chỉ là con rối cho Hoa Kỳ giật dây, là công cụ để phục vụ cho các nước lớn sử dụng trong quá trình xâm lược các quốc gia mà họ gọi là “đồng minh” như một vỏ bọc mĩ miều cho mưu đồ xâm lược thuộc địa; cho nên, trong mắt người Mỹ chưa bao giờ ngụy quyền SG được coi là một chính thể hợp pháp. Bởi bản chất của nó chỉ là những kẻ làm thuê, đánh thuê phục vụ cho nhu cầu chính trị của Mỹ và các nước đồng minh. Được điều hành, huấn luyện, trả lương bởi chính Hoa Kỳ. Bản thân ngụy Sài gòn chưa bao giờ được tự chủ, chưa bao giờ có khái niệm về cái gọi là quyền tự quyết, sống ký sinh như loài rông rêu mà thôi. Cụ thể ở chính ngay phát ngôn của “Tổng thống bù nhìn” Nguyễn Văn Thiệu khi tuyên bố "Nếu Mỹ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi dinh Độc Lập!" Theo Tiến sĩ James Carter, giáo sư sử học tại Đại học Drew (Mỹ: “Chính thể Sài Gòn không thể tự nuôi nổi chính mình; thậm chí không thu đủ lợi tức cho hoạt động hàng ngày”.

Như vậy cái được gọi là “chính thể Việt Nam Cộng hòa” chỉ có thể là một thứ công cụ, làm thuê cho Mỹ quản lý phần đất phía Nam của Việt Nam theo chế độ thực dân mới. Do đó, Mỹ mới là kẻ xâm lược, chiếm đóng trái phép phần lãnh thổ phía Nam của Việt Nam. Bởi là kẻ xâm lược, để đạt được mục đích của mình “rút lui trong danh dự”, một chiến thắng để xoay ngược kết quả đàm phán Paris thì việc Mỹ nhượng phần đất Hoàng Sa cho Trung Quốc để thực hiện mưu đồ của mình là một điều dễ hiểu. Ngay cả những tướng lĩnh, chính khách của “VNCH” cũng cay đắng thứ nhận rằng ngụy quyền Sài Gòn chỉ là những con rối bị Mỹ thao túng. Và người Mỹ thì chỉ coi ngụy Sài Gòn là gì thì hãy nghe câu chuyện Nixon đã nói với Kissinger sẽ rõ: "Không thể để có cái đuôi chó phản lại cái đầu con chó được”. Với Hoàng Sa, khi Mỹ đã ra lệnh cho chính quyền VNCH nhường đất cho Trung Quốc đổi lại Mỹ hứa hẹn sẽ bảo vệ miền Nam Việt Nam cho lũ rông rêu Thiệu, Kỳ. Mà đã là tôi tớ thì đố dám cãi lại quan thầy nên để hợp pháp việc bán Hoàng Sa cho Trung Quốc của Mỹ thì ngụy Sài Gòn bắt buộc phải diễn một vở kịch có tên: “HẢI CHIẾN HOÀNG SA - 1974” để chạy tội bán nước, bán đảo.

Do đó, đến đây, chúng ta đã thấy rõ được luận điệu xuyên tạc từ cái gọi là “tưởng niệm hải chiến Hoàng Sa” của đám kền kền Việt Tân. Dù không thể phủ nhận những hy sinh của các chiến sĩ Hải quân, bảo vệ biển đảo quê hương. Nhưng những sự hy sinh đó của họ đã bị đám “tàn quân” bôi lem theo đúng cách mà chúng đã làm để bảo vệ Tổ quốc trước sự xâm lăng của ngoại bang trước đây.

Nhận xét